"Ta thấy không cần thiết đâu." Nhan Như Ngọc cười lạnh. "Một kẻ phế vật không thể nắm giữ vận mệnh của mình, thì có tư cách gì đi dạy đời người khác? Muốn dạy đời người khác, vẫn nên chứng minh bản thân có năng lực đi đã."
Sắc mặt Trần Ngọc khẽ biến đổi, lời nói của Nhan Như Ngọc giống như đâm trúng tử huyệt của nàng, không nói nên lời.
"Tiểu thư, chúng ta đi, đi xem khu đồ ngọt bên kia đi." Nhan Như Ngọc kéo Trần Thư, liền đi về phía khu đồ ngọt bên cạnh.
Trần Ngọc nhìn bóng lưng hai người rời đi, ánh mắt xám xịt, cuối cùng khóe môi nhếch lên một nụ cười khó dò, rồi quay người rời đi.
Buổi tiệc mừng công của Cố thị Trang sức lần này không hề keo kiệt, ngay cả đồ tráng miệng cũng là sản phẩm của khách sạn năm sao, còn rượu mời thì càng là phẩm chất hàng đầu.
Thế nhưng, đối mặt với những món ngon thức uống này, Thời Minh Phong lại không có lấy chút hứng thú nào.
Kể từ khi Tô Mộc Vũ rời đi cùng Cố Bắc Thần, tâm trạng hắn trở nên vô cùng phiền muộn, nhìn ai, nhìn vật gì cũng không vừa mắt, luồng khí lạnh lẽo tỏa ra từ người hắn khiến mọi người xung quanh không dám đến gần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play