“Mộc Vũ tỷ tỷ, tỷ cười thật đẹp.” Vừa mới mắng xong người, Trần Thư đã quay đầu lại, chiêm ngưỡng nụ cười đẹp như tranh của Tô Mộc Vũ, sự chuyển đổi liền mạch này khiến mọi người xung quanh đều há hốc mồm.
Tô Mộc Vũ đi tới, không nhịn được mà xoa đầu Trần Thư, “Tiểu Thư, sao ngươi đáng yêu vậy? Nhìn ngươi kìa, đã làm người ta tức đến tái mặt rồi đấy? Nếu làm người ta tức phun máu, tìm họ bồi tiền thì phải làm sao?”
Trần Thư nheo mắt, cười hì hì với mọi người, “Vậy thì cứ tức chết đi cho rồi, rồi đào hố chôn cất, một lần là xong hết.”
“Đừng tưởng ngươi nhỏ mà có thể làm càn!! Bọn ta Cố Thị Trang Sức, không phải là nơi cho ngươi tùy ý làm bậy đâu.” Một đồng nghiệp nam bước ra, lập tức nhận được ánh mắt tán thưởng của các đồng nghiệp nữ khác, hắn cảm nhận được những ánh mắt này, trong lòng đắc ý, rất sẵn lòng trở thành anh hùng trong mắt họ.
Vì vậy, hắn giơ tay hô to, “Bây giờ, lập tức cút khỏi đây. Nếu không, ta sẽ gọi bảo vệ.”
Nói xong, hắn chờ đợi những ánh mắt nhiệt tình, tán thưởng của mọi người.
Thế nhưng, không có ánh mắt tán thưởng, ngược lại có không ít ánh mắt kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play