Nàng lúc này mới biết Mặc Yến Sơ trong lòng hóa ra là nghĩ như vậy, chút đau nhói trong lòng hóa thành chua xót, nhìn hắn với ánh mắt dịu dàng: “Ta thật sự không sao, ngươi đừng cảm thấy áy náy, ta cảm thấy, điều cơ bản nhất của con người là phải bảo vệ tốt bản thân.”
Mặc Yến Sơ rũ mắt nhìn nàng, trong mắt vẫn còn nỗi lo không tan biến, “Ta sợ ngươi bị thương.”
“Nhưng ta không phải không bị thương sao? Ngươi yên tâm đi, ta rất mạnh.” Kiều Thanh Từ nhếch môi cười.
Mặc Yến Sơ nghe lời nàng nói, trong lòng càng cảm thấy xót xa, có thể đến được ngày hôm nay, Kiều Thanh Từ chắc chắn đã trải qua rất nhiều. Người khác ở tuổi của nàng, có lẽ còn đang trốn trong vòng tay của cha mẹ để hưởng thụ sự che chở.
“Tốt, ta tôn trọng ý kiến của ngươi.” Mặc Yến Sơ nhẹ giọng đáp ứng.
Kiều Thanh Từ: “Còn nữa, ngươi đã muốn về kinh thành thì đừng luôn tới lui xem ta nữa!”
Mặc Yến Sơ hơi sững sờ, không ngờ Kiều Thanh Từ đã biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play