Mang giày xong, An Tiểu Nguyệt chân thành nói cảm ơn, “Cảm ơn ngươi đã chăm sóc ta.”
Phó Thịnh Dương ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm lấp lánh nhìn nàng.
Hắn dùng giọng chỉ hai người có thể nghe thấy nói, “Nói một tiếng cảm ơn, thêm một lần một đêm.”
Ban ngày ban mặt, Thôi Mụ còn ở đây, người này sao có thể nói ra những lời mặt dày như vậy!
MiệngAn Tiểu Nguyệt mở ra rồi khép lại, cuối cùng không nói gì.
Thôi Mụ tuy đang dọn dẹp nhà bếp, nhưng ánh mắt bà vẫn hướng về phía hai người.
Chẳng phải vẫn như mọi ngày sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play