La Hân Vũ cũng lên tiếng giải vây, “Là lỗi của ta, là lỗi của ta, Nhan Nghiên, hay là ngươi cũng ném cầu tuyết vào ta đi.”
An Tiểu Nguyệt nghiêng đầu, nhìn về phía La Hân Vũ đang đứng, cách chỗ nàng và Nhan Nghiên mười mấy mét.
Nhan Nghiên cảm thấy khó xử và tức giận, nhưng trợ giảng Lãnh và La Hân Vũ đều đã xin lỗi, mọi người đều đang nhìn nàng, nàng không thể biểu hiện ra một chút giận dỗi nào.
Nàng buông lỏng hàm răng đang đau nhức, nở nụ cười trên mặt, “Không sao, không đau chút nào.”
Vô tư lau nước tuyết trên mặt, phủi tuyết trên ngực.
Lãnh Phương Dĩ nhìn vết đỏ trên mặt nàng, rất áy náy, quan tâm hỏi, “Mặt ngươi đỏ hết rồi, thật sự không sao chứ? Đều tại ta ra tay hơi mạnh, không ngờ lại ném vào mặt ngươi.”
Đã nói không sao rồi, còn nói nhiều lời vô ích làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play