An Tiểu Nguyệt tự mình nói xong, không còn nhìn phản ứng của Phó Thịnh Dương nữa, trực tiếp kéo chăn lên ngủ.
Phó Thịnh Dương đứng đó, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn khối chăn phập phồng trên giường.
Một lúc lâu, hắn mới nhúc nhích chân rời đi.
An Tiểu Nguyệt nghe thấy tiếng bước chân hắn đi xa, nước mắt trong hốc mắt lập tức chảy ra, như lũ vỡ bờ tràn vào gối, để lại một mảng ẩm ướt và nóng bỏng.
Con người chỉ khi bi thương, mới có thể đưa ra quyết định lý trí nhất, có lợi nhất cho bản thân.
An Tiểu Nguyệt, ngươi thật giỏi.
Đừng sợ Phó Thịnh Dương, hãy dũng cảm bày tỏ nhu cầu của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play