Kỳ Hoài Lâm nhìn bóng lưng Kỳ Miểu, muốn nói “Ngươi còn là một đứa trẻ, nhỏ hơn tất cả mọi người ở đây, gặp chuyện đừng cố gồng mình.” Nhưng nghĩ đến thái độ của nàng đối với mình ở sân bay hôm đó, lại cảm thấy nói những lời thân mật như vậy mình không có lập trường, thế là đành nuốt những lời đó vào bụng, chỉ tự mình dự định sẽ bảo vệ nàng nhiều hơn thôi.
Mọi người đi một vòng quanh công quán, không phát hiện ra điểm đáng nghi, cũng không có dấu hiệu của ma quỷ xuất hiện.
Hoắc Cảnh Hoa nói có lẽ là do trời chưa tối, bèn gọi mọi người về phòng nghỉ ngơi ăn chút gì đó và nghỉ ngơi, xem ngày đầu tiên buổi tối có chuyện gì xảy ra không.
Trời nhanh chóng tối xuống, treo vài ngọn đèn pin đã sạc đầy điện trong phòng, ngược lại là không hề cảm thấy âm u.
Màn đêm như mực đặc quánh, bao bọc lấy Hàn công quán.
Tòa kiến trúc trăm năm trong đêm tối như một con quái vật khổng lồ, những chiếc chuông đồng rủ xuống từ mái hiên tự động lay động, phát ra âm thanh vụn vặt và trống rỗng.
Mọi người sau khi nghỉ ngơi đơn giản thì đi ngủ, chỉ có Kỳ Miểu nằm trong túi ngủ, mắt mở nhìn trần nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT