“Ta vừa đoán ra rồi, ta đã nói rồi mà! Sao lại có duyên đến vậy!” Trọng Ngạn Dũng đưa tay vòng lấy vai Khổng Chi An: “Chúng ta cũng coi như duyên phận ngàn dặm, lại còn bằng tuổi nhau! Sau này chúng ta xưng hô riêng, ta gọi ngươi là Khố ca, ngươi gọi ta là Lục ca!”
Khổng Chi An trừng Trọng Ngạn Dũng, ghê tởm xách lấy ống tay áo của Trọng Ngạn Dũng để kéo ra khỏi vai mình: “Ta với ngươi không quen.”
Nói xong, Khổng Chi An quay người định bỏ đi.
“Vậy… cái tiền đó…” Trọng Ngạn Dũng ấp úng, nếu chị gái thi trượt, bạn mới quen cũng không đáng tin thì hắn thật sự khóc không ra nước mắt.
Hắn rõ ràng đã tự mình tích góp được không ít tiền, chỉ là hắn chưa đủ tuổi, thẻ dùng cũng là của Trọng Khải Cường.
Bố muốn khóa thì khóa, đúng là quá đáng!
Bước chân Khổng Chi An khựng lại, từ trong túi lấy ra số tiền Trọng Ngạn Dũng cố nhét vào, định ném vào cái mặt ngu ngốc của Trọng Ngạn Dũng, nhưng suy nghĩ lại, làm vậy có vẻ hơi làm nhục người ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play