"Sư phụ nói, dạy người thì không dạy được, nhưng chuyện thì dạy người một lần là đủ rồi." Trường Thọ lắc đầu nguầy nguậy, nói lời người lớn: "Nhớ lâu một chút cũng có thể tránh họa, mặc kệ hắn đi."
"Được rồi." Lạc Trăn Huyên nghe là lời Khổng Tịch Nghiên nói thì không nói thêm gì nữa: "Đi thôi, về thôi, không thì Mặc Á chờ lâu sẽ quậy đó."
"Vâng." Trường Thọ gật đầu: "Sư nương, con rất thích người, ít nhất trong số những người theo đuổi sư phụ, người là người con hợp mắt nhất, sư phụ nói, mắt là thứ rất kỳ diệu, nếu lần đầu đã không thích thì phải đề phòng nhiều. Chưa bao giờ có sự ghét bỏ vô cớ, đó là bản năng tự bảo vệ của con đang nhắc nhở con đấy!"
"Vậy sư phụ của con còn những người theo đuổi nào nữa? Có ai để lại ấn tượng sâu sắc cho con không?"
"Có đủ loại người, đẹp trai, giàu có, đẹp trai lại giàu có, nhỏ tuổi hơn sư phụ, lớn tuổi hơn sư phụ, còn có bằng tuổi sư phụ." Trường Thọ suy nghĩ: "Ấn tượng sâu sắc nhất ngược lại là có một người đẹp trai giàu có lại bằng tuổi sư phụ, nhưng hắn không phải người theo đuổi sư phụ, hắn chỉ là thanh mai trúc mã của sư phụ thôi."
"Ừm? Thanh mai trúc mã? Ai vậy?" Lạc Trăn Huyên bị khơi gợi sự tò mò.
"Họ Mạnh, nghe nói là gia đình thế giao của sư phụ, đã đến đạo quán mấy lần, là người dễ nói chuyện, các sư huynh trong đạo quán đều có ấn tượng tốt với hắn, nói hắn là người có học thức, tính tình tốt." Trường Thọ hồi tưởng: "Đeo một cặp kính, luôn cười tủm tỉm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT