"Lạc tam thiếu." Trọng Vĩnh An nhìn Lạc Trăn Huyên nheo mắt đầy nguy hiểm: "Ngươi cho em gái ta hai vạn? Bảo nàng ngậm miệng? Hả?"
"Chuyện này, ta có thể giải thích." Lạc Trăn Huyên hít sâu một hơi: "Dường như... lại không thể giải thích."
Việc này khiến hắn giải thích thế nào, lúc này nói Khổng Tịch Nghiên có vấn đề về nhận thức cảm xúc, dẫn đến năng lực lý giải của nàng khác với người bình thường, Trọng Vĩnh An sợ chỉ càng thêm tức giận thôi!
"Trời không còn sớm, Lạc tam thiếu vẫn nên sớm về nghỉ ngơi đi!" Trọng Vĩnh An trực tiếp đuổi người: "Không tiễn."
"..." Lạc Trăn Huyên khóe miệng co giật, cuối cùng chỉ có thể khẽ gật đầu: "Vậy ta không làm phiền hai người nữa, lát nữa sẽ liên lạc."
Nói xong, Lạc Trăn Huyên đành phải dưới ánh mắt vô cùng không thân thiện của Trọng Vĩnh An đi ra ngoài.
Mở cửa ra, Lạc Trăn Huyên lại nói một tiếng ngủ ngon rồi chuẩn bị đóng cửa đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT