Sau khi xuống xe đi được một đoạn, Vi Ny mới tò mò hỏi Khổng Tịch Nghiên: “Có cần thiết phải tỏ ra ân ái thân mật như vậy trước mặt người lái xe không?”
“Ngươi có thể đảm bảo sẽ không có ai đi hỏi người lái xe về chuyện của họ sao?” Khổng Tịch Nghiên cho rằng những việc bề ngoài này cũng cần phải làm cho tốt: “Cẩn thận đi vạn năm thuyền.”
Nghe lời Khổng Tịch Nghiên, Vi Ny không nói gì nữa, chỉ đi thêm một lúc rồi hỏi: “Vậy bây giờ vẫn nắm tay là sợ có người lén chụp ảnh sao?”
“Không phải vậy đâu.” Khổng Tịch Nghiên cười: “Chủ yếu là tay ngươi mềm mềm sờ rất thích.”
“!” Vi Ny trợn tròn mắt, vì lời Khổng Tịch Nghiên mà đỏ mặt, nàng dịu dàng liếc nàng một cái.
Bên góc phố, có người dùng máy ảnh chĩa về phía hai người, bấm nút chụp.
Khổng Tịch Nghiên vừa cảm thấy có ánh mắt đang nhìn về phía mình, quay đầu lại chỉ thấy dòng người tấp nập trên phố đang vui chơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT