Lạc Trăn Huyên bị Khổng Tịch Nghiên nắm lấy cánh tay, lúc này mới dừng bước, lạnh lùng nhìn nàng.
Chỉ cảm thấy lồng ngực mình bị sự tức giận lấp đầy, lửa giận thiêu đốt khiến ngũ tạng hắn đều đau đớn, âm ỉ mang theo chua xót, khiến hắn đau lòng.
“Lạc lão tam, sao ngươi lại tức giận vậy?” Khổng Tịch Nghiên cảm nhận được nỗi buồn dưới sự tức giận của Lạc Trăn Huyên, tuy không biết người này sao lại thay đổi nhanh như vậy, nhưng Khổng Tịch Nghiên đoán chừng là do mình nói sai lời nào đó, vì vậy liền sảng khoái xin lỗi: “Xin lỗi, ta xin lỗi ngươi, ta sai rồi.”
“Ngươi sai?” Lạc Trăn Huyên nhìn Khổng Tịch Nghiên: “Ngươi sai chỗ nào?”
“À? Ta… ta nói sai lời sao?” Khổng Tịch Nghiên nhìn Lạc Trăn Huyên, dò hỏi: “Ta nói lời không nên nói sao?”
“Ngươi đang hỏi ta?” Lạc Trăn Huyên nhướng mày.
“Xin lỗi mà…” Khổng Tịch Nghiên gãi gãi gáy: “Ta trước đó đã nói với ngươi rồi, ta không cảm nhận rõ ràng về cảm xúc, ta chỉ có thể cảm nhận những cảm xúc rất hạn chế, hơn nữa đều là tiêu cực, từ nhỏ đến lớn ta đã không ít lần vì vậy mà làm tổn thương người khác, ta cũng không cố ý, ta thật sự…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT