“Vâng.”
Tối đó, Mặc Á về nhà, nàng đi vòng quanh giá vẽ mấy lần: “Không ngờ tới, ngươi vẽ tranh cũng có chút bản lĩnh! Không tệ, nhìn còn lợi hại hơn cả họa sĩ cung đình Tinh Nhĩ Tháp!”
“Cho dù bây giờ có khen ta, cũng không có dư pudding cho ngươi ăn.” Khổng Tịch Nghiên nhếch mép, tùy ý đáp Mặc Á một câu, rồi lại đem sự chú ý đặt lên bức tranh.
“Chậc~” Mặc Á bĩu môi, định nói gì đó, lại bị Lạc Trăn Huyên gọi đi.
“Mặc Á, lại đây giúp ta.” Lạc Trăn Huyên không muốn Mặc Á làm phiền Khổng Tịch Nghiên, bèn gọi người vào bếp: “Múc cơm, ngươi ăn bao nhiêu thì múc bấy nhiêu.”
“Ồ.” Mặc Á đáp một tiếng rồi ngoan ngoãn giúp múc cơm, dọn món, sau khi xong việc thì đi gọi Khổng Tịch Nghiên ăn tối.
Khổng Tịch Nghiên chỉ mơ hồ đáp mấy tiếng rồi không nhúc nhích, Mặc Á phồng má, nhào tới giật lấy cọ vẽ của Khổng Tịch Nghiên: “Cho dù có vẽ nghiêm túc thế nào, cũng phải ăn cơm chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play