Ra khỏi thư phòng, Khổng Tịch Nghiên đi thẳng đến vị trí vốn là vườn hoa nhỏ.
Hiện giờ vườn hoa nhỏ đã được dọn sạch sẽ, không còn những cây cối tương khắc nữa, tầm nhìn ở đây đã thoáng hơn nhiều.
Khổng Tịch Nghiên quỳ xuống đất, dùng tay bốc một nắm đất, cảm nhận độ ẩm rồi ngửi mùi để phán đoán đất đai được chăm bón thế nào.
Dù sao thì mùa xuân năm sau là phải gieo hạt, chất lượng đất này rất quan trọng.
“Tỷ tỷ.” Trọng Ương Ương đi tới phía sau Khổng Tịch Nghiên: “Có thể nói chuyện một lát không?”
“Được thôi, ngươi đợi ta một chút.” Khổng Tịch Nghiên vươn tay ra, từ trong đất nhặt lên thứ gì đó đưa cho Trọng Ương Ương: “Ngươi mau xem.”
“Ừm?” Trọng Ương Ương theo bản năng đưa tay ra đón, khi nhìn rõ thứ Khổng Tịch Nghiên đưa cho mình là gì, mặt Trọng Ương Ương tái mét vì sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play