Khi bữa cơm gần kết thúc, Trọng Ương Ương mới nhớ ra điều gì đó rồi nói: “Chị, nghỉ lễ Quốc khánh tháng 10 chúng ta cùng về Nam Thành đi, em sẽ mua vé khứ hồi.”
“Không được, ta có việc làm thêm.” Khổng Tịch Nghiên lắc đầu: “Ngươi tự về đi, chú ý an toàn.”
“Lại việc làm thêm.” Trọng Ương Ương phồng má, vẻ mặt không vui: “Sao chị lại có nhiều việc làm thêm như vậy?”
“Ngươi coi như là người có năng lực thì việc nhiều đi.” Khổng Tịch Nghiên cong khóe môi.
“Ưm…” Trọng Ương Ương nghe lời Khổng Tịch Nghiên nói thì cụp mắt xuống, cảm thấy trong lòng trống rỗng có chút cô đơn: “Vậy… vậy sau này em còn có thể đến nhà chị chơi không?”
“Lát nữa về nhà ta sẽ nhập vân tay của ngươi vào khóa cửa, ngươi muốn đến lúc nào cũng được.” Giọng Khổng Tịch Nghiên tùy ý.
“Thật sao?!” Trọng Ương Ương lúc này trên mặt mới lại hiện lên một nét cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT