Không để ý đến thiệt thòi, không để ý đến gian khổ, trên đời này dường như không có gì khiến nàng thật sự quan tâm!
Cổ giáo sư sống hơn nửa đời người, chưa từng thấy ai như Khổng Tịch Nghiên, một người khiến hắn lo lắng đến vậy!
Khổng Tịch Nghiên mím môi chớp chớp mắt, nàng không cảm thấy mình ngốc.
“Thôi, đừng nói Tịch Nghiên nữa, con bé đã bị thương rồi, ngươi để con bé nghỉ ngơi cho tốt đi!” Tô gia chủ vội vàng ngăn Cổ giáo sư đang lải nhải: “Đủ rồi.”
Cổ giáo sư lúc này mới hừ lạnh một tiếng: “Ta lười quản các ngươi!” Rồi quay người tức giận bỏ đi.
Tô gia chủ bất đắc dĩ cười cười nhìn Khổng Tịch Nghiên: “Tịch Nghiên, ngươi lại cứu Trăn Huyên một lần nữa, ta không biết nên cảm ơn ngươi thế nào, như vậy đi, ta ở khu Đông Nam Thành có một cửa hàng đồ cổ, làm ăn cũng khá tốt, nếu ngươi thấy vừa mắt thì ta sẽ chuyển sang tên của ngươi.”
Khu Đông Nam Thành vốn là nơi đất vàng tấc ngọc, lại là cửa hàng đồ cổ dưới tên Tô gia chủ, không cần nghĩ cũng biết đó là một cái máy đẻ tiền, điều này đủ để thể hiện thành ý của Tô gia chủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play