“Ngươi là muốn chết ta hay muốn dọa chết ta!” Trọng Ương Ương đưa tay vỗ vào lưng Trọng Ngạn Dũng, liền thấy rất nhiều lông vũ từ trong áo bông của Trọng Ngạn Dũng rơi ra: “Áo ngươi sao lại thành ra thế này?”
“Chuyện này nói ra thì dài lắm…” Trọng Ngạn Dũng còn chưa nói hết, đã nghe Khổng Dịch Trác hắng giọng.
Trọng Ngạn Dũng vội vàng chuyển lời: “Cho nên em không nói nữa.”
“Vậy ngươi có bị thương chỗ nào không?” Trọng Ương Ương nâng mặt Trọng Ngạn Dũng lên cẩn thận kiểm tra: “Sao lông mày ngươi thiếu một mảng? Tóc có mùi khét, trên người ngươi còn chỗ nào bị thương không? Tay đâu? Chân đâu? Có đau không?”
“Không sao! Em thật sự không sao!” Trọng Ngạn Dũng cười toe toét.
“Còn dám cười!” Trọng Ương Ương tức giận đưa tay véo cánh tay Trọng Ngạn Dũng: “Lát nữa để ba mẹ đánh cho một trận là ngoan ngay!”
Trọng Ngạn Dũng nhớ lại ký ức bị Trọng Khải Cường đánh bằng thắt lưng, sợ đến mức rụt cổ lại, lại vội vàng nịnh nọt kéo vạt áo Trọng Ương Ương: “Chị ơi~ Em sai rồi, được không? Em là em trai chị, em trai hiểu chuyện nhất, người hầu trung thành nhất của chị đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT