Thật nực cười.
Nghe Lạc Trăn Á nói, ánh mắt người phụ nữ khẽ động, nàng thở dài một tiếng ngừng khóc nói: “Ngươi muốn hận ta thì cứ hận đi, nhưng ngươi có thể đừng tiếp tục đối đầu với bố của ngươi nữa không?”
“Bố của ta?” Lạc Trăn Á lộ vẻ mặt nghi ngờ: “Không phải bị ngươi đâm chết rồi sao? Ngươi còn nắm tay ta, đâm thêm mấy nhát, ngươi không nhớ sao?”
“Ngươi!” Mỹ phụ nhân không còn nghĩ đến diễn xuất, chỉ vội vàng nhìn quanh một vòng, xác định không có ai chú ý tới bên này mới hạ giọng: “Ngươi biết ta nói là ai! Bất luận ngươi nghĩ thế nào, hắn đều cho ngươi cuộc sống sung túc, ngươi không nên chống đối hắn, đây là quên ân phụ nghĩa!”
“Quên ân phụ nghĩa? Đây không phải là tùy ngươi sao?” Lạc Trăn Á cười, tiến lên một bước: “Ta sao lại nhớ là bất cứ ai giúp ngươi, không có một ai có kết cục tốt đẹp vậy?
Khi đó ở cô nhi viện nhận nuôi ngươi, vợ chồng kia, sau khi không thể nâng đỡ ngươi, chẳng phải rất nhanh đã bị ngươi giết chết sao? Phát hiện bọn họ không có nhiều di sản, ngươi có phải rất thất vọng không?
Năm đó ngươi cũng nhận được học bổng của Tô thị mới đi du học, kết quả Tô thị tiểu thư cùng hai người con trai của nàng chết như thế nào, không cần ta nói lại chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT