“Tiêu Tiêu à, nàng ở ngay…” Trọng Ương Ương quay đầu đi tìm Lê Tiêu Tiêu, sau khi nàng xác định vị trí của Lê Tiêu Tiêu, quay đầu lại thì phát hiện trước mắt trống rỗng: “Tỷ tỷ?”
Hít một hơi lạnh, Trọng Ương Ương siết chặt nắm tay bên người, khớp hàm nghiến lại ken két: “Chẳng lẽ chỉ có nhốt tỷ lại thì tỷ mới chịu nghe lời sao? Tỷ tỷ…”
Khổng Tịch Nghiên lén lút lẻn ra ngoài, sống lưng chợt lạnh toát, nàng rùng mình, xoa xoa cánh tay: “Ương Ương chắc chắn rất tức giận, thôi vậy, quay lại giải thích với nàng sau.”
Mặc dù Trọng Ương Ương tức giận trông rất đáng sợ, nhưng dỗ dành nàng cũng rất nhanh, không phiền phức lắm.
Nhìn quanh, Khổng Tịch Nghiên vòng qua phía bên kia, lập tức nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang đi nhanh về phía trước với lưng quay về phía nàng, vừa đi vừa nói điện thoại.
“Cái gì?” Người đàn ông hạ giọng: “Không lấy được kim cương?”
Giọng người ở đầu dây bên kia đầy vẻ sốt ruột: “Bọn họ đợi rất lâu mà không thấy người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play