“Mấy người đó đúng là thú tính không còn, không cho ta nước uống, không cho ta ăn cơm, trực tiếp trói ta lại rồi nhét vào tủ.”
Nhắc đến chuyện này, Lăng Chiêu Duệ muốn khóc: “Ta cũng xui xẻo, ngày có bão, ta đã tan làm rồi, chỉ vì quên lấy dây sạc về lấy, nên bị kẹt ở đây.”
“Đúng lúc điện thoại của ta bị khóa mạng, không tìm được người cứu, còn gặp phải kẻ đào tẩu đột nhập.”
“Bọn họ lúc đầu rất vui vẻ, lấy hết vàng trang sức trong quầy, chuẩn bị chờ bão tan thì bỏ trốn, sau đó phát hiện mưa bão kéo đến, hoàn toàn không ra ngoài được, liền vứt vàng để trút giận, lục lọi đồ ăn vặt mà nhân viên để lại, không cho ta một miếng nào! Còn lấy vớ bẩn nhét vào miệng ta!”
Nín nhịn mấy ngày, cuối cùng cũng có người để nói chuyện, Lăng Chiêu Duệ không ngừng trút bầu tâm sự.
Giang Phỉ nhịn không nổi, cắt lời hắn: “Vàng ta cần đâu?”
Trong mắt thiếu nữ lộ ra vẻ không kiên nhẫn, nắm chặt con dao trong tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT