Kiếp trước Tất Kiều An đã làm gì thế này? Nàng vui vẻ gật đầu đồng ý, mời ba cô gái ở ký túc xá và vài người bạn quen biết, trong số đó có Tiêu Phi.
“A Cẩm thật là cho ta một vấn đề khó khăn không nhỏ, ta rất muốn mời mọi người về nhà làm khách, nhưng nhà ta có một người anh trai mắc bệnh sạch sẽ, chưa bao giờ cho phép ta dẫn người lạ về nhà, ta rất buồn bã!” Tất Kiều An từ trước đến nay không từ chối ai, trọng sinh đến vẫn vậy, thế nhưng để Trần Cẩm đến nhà thì không được!
Dù có bịa đặt ra một người anh trai mắc bệnh sạch sẽ đi nữa, cũng không thể để Trần Cẩm đến nhà.
Kiếp trước, Trần Cẩm chính là sau buổi tụ họp này mà nhớ thương nhà mình, không chỉ nhớ thương nhà mình, còn nhớ thương Ngạn Minh ca, chỉ là Thẩm Ngạn Minh vẫn ở nước ngoài chưa về, Trần Cẩm mới từ bỏ Thẩm Ngạn Minh, chuyển sang theo đuổi Tiêu Phi.
Vậy còn Tiêu Phi thì sao? Tiêu Phi đã tỏ tình với mình vào buổi tối ngày thứ hai sau buổi tụ họp. Dựa vào thiện cảm tích lũy trước đó của Tiêu Phi, Tất Kiều An đã đồng ý.
Vậy kiếp này không có liên hoan ở nhà mình, liệu còn có Tiêu Phi tỏ tình không?
“Hắc, không đi nhà ta thì không thể đi nơi khác sao, chúng ta tìm tiệm cơm ăn một bữa.” Tất Kiều An nhìn ánh mắt mong đợi của Giang San San và Tống Ôn Noãn dần ảm đạm liền đề nghị, “Các ngươi chọn địa điểm, ta mời khách thì thế nào?”
“A, vậy sao được, chúng ta góp tiền đi vẫn hơn.” Tống Ôn Noãn dù tiếc nuối không thể đến nhà Kiều An làm khách, nhưng nghe nói đi ăn đồ ngon vẫn rất phấn khích.
“Không sao, nói ta mời khách là ta mời khách, đến mai tối chúng ta đi đến tiệm cơm mới mở tên là Xuân Tới, gọi thêm mấy người quen biết nữa.” Tất Kiều An nói xong liền bắt đầu gọi điện thoại cho những người quen biết, chính là những người mà nàng nhớ trong kiếp trước đã đến nhà nàng liên hoan.
Tất Kiều An muốn xem, kiếp này thay đổi địa điểm liên hoan, sự việc sẽ diễn biến ra sao.
Lúc này Trần Cẩm đôi mắt lấp lánh, hỏi, “Kiều An định mời những ai?”
“Hỏi Hứa Tuệ Kỳ và Trần Tĩnh Nhu, còn có Lâm Vân Đông, Trương Kha, Lý Lập Quân đi!” Tất Kiều An cố ý không nói Tiêu Phi.
“Không gọi Tiêu Phi sao, ta nhớ ngươi với hắn quan hệ rất tốt mà.” Trần Cẩm giọng dịu dàng hỏi.
“Ai nha, ta quên mất hắn, gọi luôn! Nhiều người cũng náo nhiệt hơn.” Tất Kiều An vỗ đầu, giả vờ mình sơ ý quên mất, “Cảm ơn A Cẩm nhắc nhở, nếu Tiêu Phi biết không chừng còn trách chúng ta.”
“Ngươi đừng trách ta lắm miệng, ta vừa vặn có số điện thoại của Tiêu Phi, ta giúp ngươi gọi nhé!” Trần Cẩm không đợi Tất Kiều An đồng ý liền cầm điện thoại lên gọi đi, còn trốn ra ban công, giọng nói nhỏ xíu trong phòng nghe không rõ ràng.
Tất Kiều An nhìn qua lớp kính thấy nụ cười ngượng ngùng tràn đầy hạnh phúc của Trần Cẩm, trong lòng dâng lên một nụ cười khổ, thì ra quan hệ của các ngươi đã tốt đẹp đến vậy từ sớm rồi sao? Vậy tại sao các ngươi không ở bên nhau, tại sao Tiêu Phi lại đi tỏ tình với mình?
Dọn dẹp lại tâm trạng, Tất Kiều An tiếp tục thông báo cho những người bạn khác, tất cả điện thoại đều gọi xong cũng chưa thấy Trần Cẩm cúp máy.
Trần Cẩm quay về còn bị Giang San San trêu chọc, “Ngươi với Tiêu Phi ở cùng một chỗ? Nói lâu như vậy mà mặt mũi vẫn còn tràn đầy xuân sắc a~”
“Chuyện này nha, ta với Tiêu Phi vừa vặn có chút chuyện chính muốn nói nên nói nhiều hơn hai câu.” Trần Cẩm cười cười, nói xong cũng leo lên giường trải.
“Ngươi nói không có là không có đi, nói Tiêu Phi cũng coi như là nhân vật giáo thảo, vóc dáng đẹp trai, học hành cũng tốt, nghe nói đã có công ty muốn hắn, tiền đồ xán lạn a, không biết tương lai tiểu yêu tinh nào có thể thu được cực phẩm này đâu!” Giang San San chậc chậc hai tiếng, nhớ tới Tiêu Phi đại soái ca có chút chảy nước miếng.