Phương đại gia và Phương bác gái không giấu giếm, kể lại mọi chuyện sau trận mưa: “Hầu Vĩnh Chi bị điên rồi, họ nói đi đến địa bàn của Râu Quai Nón để tránh mưa, ta vì cổ chân bị trật nên không đi được. Phu nhân của ngươi ở lại chăm sóc ta, bị cảm sốt, cả hai chúng ta hôn mê mấy ngày. Sao, ngươi không gặp họ?”
Tất Kiều An lắc đầu: “Địa bàn rộng lớn, ta không gặp. Ta cũng chỉ vì thấy ngoài trời mưa nên trốn tránh, không ra ngoài. Hôm nay vất vả lắm mới trở về, mới phát hiện người không còn ai.”
“Chắc là họ đã chuyển chỗ rồi.”
Tất Kiều An gật đầu, không để tâm lắm. Chỉ là: “Đại gia bây giờ có thể đi được chưa? Hoàn cảnh nơi này, thật sự không ổn chút nào.”
Phương đại gia nghe vậy thì bồn chồn, hoàn cảnh không phải vẫn như trước sao, sao mưa xuống một cái lại trở nên tồi tệ như vậy.
Phương bác gái mặt mày tái nhợt, vịn lão đầu tử răn dạy: “Đã bảo ngươi đi rồi mà, sao lòng hiếu kỳ nặng vậy.”
“Ha ha!” Phương đại gia chột dạ, không dám cãi lời người bạn già, dưới sự nâng đỡ của Phương bác gái chậm rãi đứng dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play