Trương Duyệt Quỳ tự chuẩn bị đũa, có lẽ vì là đồ đôi với nồi nhỏ bằng thép, nên cũng là đũa bằng sắt. Trương Duyệt Quỳ tự mình ăn trước, ăn ngay trước mặt Trần An Dương ngây ngốc.
Trần An Dương mặc dù lúc này đang ngây ngốc, nhưng không phải là không có cảm giác. Hắn giật giật tay, muốn đi sờ cái nồi kia, rồi lại dừng tay. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, ngay cả tiểu loli Zombie cũng không nhìn nổi nữa rồi.
“Ăn!” Tiểu loli Zombie hướng về phía Trần An Dương hô lên.
“……” Trần An Dương nhìn về phía tiểu loli Zombie. Trương Duyệt Quỳ cũng nhìn về phía nàng. Nếu Trương Duyệt Quỳ không có hoa mắt, nàng đã thấy ý tứ “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép” trong ánh mắt của tiểu loli Zombie.
“Nhã Nhã.” Zombie mặc âu phục lại nói. Tiểu loli Zombie tên Nhã Nhã giận dữ nhìn về phía hắn, sau đó quay đầu không nhìn Trần An Dương nữa, đương nhiên nàng cũng không nhìn Zombie mặc âu phục.
Chưa bao giờ thấy Zombie nào đần như vậy! Thật làm mất mặt đồng loại! Tiểu Zombie Nhã Nhã thầm nghĩ.
Lúc này, Mai Thi bên kia hô lên, bún thập cẩm cay của Zombie mặc âu phục và bọn họ cũng đã làm xong. Chẳng qua, khiến Mai Thi kinh ngạc là, nước tương ớt lại là tiểu Zombie Nhã Nhã ăn, mà bát nước dùng thanh đạm có cá viên lại là đại lão ăn.
【 A? Sáu a, ngươi nói đại lão vì sao không ăn nước tương ớt có ba chỉ bò cuộn ah? Hắn sợ cay? Ai? Nói như vậy Zombie là có cảm giác sao? 】 Mặc dù Mai Thi vừa mới nổi giận, nhưng hiện tại nàng đã không còn tức giận, thậm chí còn giống như ngày thường trao đổi với Lục Lục.
=. = Bộ dạng biến hóa của ngươi làm ta trở tay không kịp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT