Cho nàng thêm một cơ hội, nàng tuyệt đối không chơi rút mười lần.
Sau đó, cảnh tượng bi thương mười phần của Lục Lục đến. Cho đến bây giờ chưa ăn cay, nó dưới sự “quan tâm” của Mai Thi, cho một miếng thịt nhỏ. Lấy cái tên đẹp, nếm thử mùi vị. Kết quả sau khi ăn, Lục Lục đã cay đến chảy nước mắt.
Cho đến khi Mai Thi thịnh soạn tất cả bánh bò cuốn đã hâm xong, ngồi ở trước mặt nó trên bàn nhỏ hưởng thụ, nó lúc này mới ý thức được Mai Thi vẫn chưa nguôi giận. Ít nhất bây giờ vẫn là như vậy.
QAQ Không phải chủ nhân của nó sao có thể nhẫn tâm làm loại đồ ăn vừa ngon vừa cay không ăn được đi thèm nó.
Khó trách! Vừa mới cho nó, Mai Thi trước tiên nói chỉ ăn một tí tẹo như vậy, nếm thử vị rồi nói. Nói nếu cảm thấy ngon sẽ cho ăn nhiều hơn. Thế nhưng là…
Anh ~ thật cay meo! Lục Lục chẹp chẹp miệng, cay đến nghẹn lại, nó mới phân biệt rõ ra một tí xíu ngon như vậy. Thế nhưng là nó không thể mỗi lần cay nửa ngày sau mới cảm nhận được mỹ vị a meo!
Hơn nữa, càng làm cho nó bi thương là, bên cạnh tiểu đệ của nó đang cắm đầu vào chậu ăn đến rất vui vẻ. Tia Chớp lay động toàn thân lông mao, mặt gần như kẹt trong chậu, nói rằng:
Người ta hamster không phải đều là hai cái móng vuốt ôm ăn sao?!
Cái tướng ăn này không kém cạnh heo đi?
Hơn nữa, hamster cũng có thể ăn thịt sao? Còn ăn cay!
Lục Lục không khỏi đối với mức độ biến dị của tiểu đệ càng thêm nghi ngờ.
“Meo!” Ngươi không như vậy sao?
“Tức~” Không cay nha, ăn ngon đây này! Trả lời xong vấn đề của lão đại, Tia Chớp lại tiếp nhận Mai Thi kẹp cho một đũa thịt, tiếp tục phấn đấu trong chậu ăn của mình.
Điều này liền có nghĩa là, toàn bộ trong tiệm chỉ có nó một mình không ăn hết cái nước dùng Tứ Xuyên tương ớt ba chỉ bò cuốn này!
Quẳng ╯︵┻━┻ Thời gian này còn có thể tiếp tục qua sao?
Lục Lục dưới đất ngẩng đầu nhìn về phía chậu ăn còn sót lại non nửa ngụm thịt, hít một hơi thật sâu, ngao ô một tiếng nhét vào trong miệng ăn, gọi là một cái lệ rơi đầy mặt.
Ô ô ô ┭┮﹏┭┮ Thật cay, nhưng là ăn thật ngon.
Mai Thi ở một bên ăn hai đũa liền buông đũa xuống. Nàng không phải là người ăn cay giỏi lắm, hơn nữa ăn điểm tâm rồi nàng cũng không đói. Hiện tại nàng chỉ là nhìn Lục Lục ngây ngốc như vậy, lại nhìn Tia Chớp ăn đến thơm phức, cũng không nhịn được nghi ngờ, đầu năm nay hamster cũng có thể ăn như vậy sao?
Nghĩ như vậy, lại nhìn Lục Lục bộ dáng bị ớt tra tấn, muốn ăn tiếp nhưng miệng lại nóng bỏng cay, trong miệng ăn thịt bò còn thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu, chờ nó đáng thương ngẩng đầu nhìn về phía nàng, Mai Thi lại ngẩng đầu như đang nhìn nơi khác. Tóm lại, Lục Lục mấy lần muốn bán thảm cho Mai Thi dường như đều không thành công.
“Tố, tố tổ, ừm còn muốn tê lần tê lưu!” Bị cay đến đầu lưỡi tê dại, Lục Lục nói chuyện cũng không trọn vẹn, nhưng nó vẫn giữ tôn nghiêm của một kẻ tham ăn.
Cay gì đó, lớn không uống nhiều nước một chút, ăn vẫn phải ăn.
Thấy bộ dạng Lục Lục, Mai Thi tự nhiên biết nó nghĩ gì, liền kẹp một đũa ba chỉ bò đã hâm nóng đặt vào chậu thức ăn của Lục Lục.
Lục Lục thấy thế, mắt sáng lên, sau đó lùi lại mấy bước, đẩy cả chậu nước uống của mình tới. Một hồi liếm nước, một hồi ăn ba chỉ bò, dáng vẻ tự đắc như mình rất thông minh.
Nhìn Lục Lục ăn ngon lành như vậy, Mai Thi lại muốn ăn, nhưng thấy ba chỉ bò này hơi cay, bèn múc một bát nước ấm đưa tới. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lục Lục, Mai Thi trực tiếp nhúng ba chỉ bò vào nước ấm một vòng rồi cho vào miệng.
0.0!
“Ừm, không tệ, lúc nấu tương đối ngon miệng, ăn như vậy còn có chút cay, rất tốt.” Mai Thi hài lòng gật đầu, rồi nhìn về phía Lục Lục đã uống không ít nước vì ăn ba chỉ bò. Nhìn trong chậu còn sót lại một ngụm nhỏ thịt bò, nàng cố ý hỏi: “Có muốn thử một chút không?”