Thẩm Ngọc Trân ngây ngốc nhận lấy cái túi, hơi trợn tròn mắt.
Đây là thật sự muốn nàng đi bắt rắn sao? Trời ạ! Để nàng chết đi! Nàng không muốn bắt rắn!!!
Lâm Kiều cảm nhận được cảm xúc của nàng, đột nhiên quay đầu nhìn nàng: “Ngươi bẻ một cành cây xuống. Phải có chạc cây, làm cho cái chạc đó dài ra một chút, là có thể dùng để xiên rắn rồi, lúc bỏ vào túi ngươi có thể nắm lấy cổ nó.”
Tạ Đông liếc nhìn Thẩm Ngọc Trân, rồi lại nhìn Lâm Kiều.
Thẩm Ngọc Trân nhắm mắt lại, rồi hít sâu một hơi.
Lâm Kiều nói: “Ngươi coi đây là một cửa ải thử thách, phải vượt qua thôi.”
Nói xong, nàng xoay người đi tìm con rắn khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT