“Đến ăn đi, ta làm rất nhiều. Chỉ sợ các ngươi không đủ ăn đâu.” Nghiêm Phương Vũ cười nói với họ.
Đỗ Viễn Hành, Lâm Vũ, Lục Tuấn Kiệt và những người khác nhìn những chiếc bánh trứng chảy nước miếng, nhưng lại không dám động. Cuối cùng, họ kéo ánh mắt không nỡ rời khỏi bánh trứng, chuyển sang Viên Thiên Hành.
Viên Thiên Hành ngửi hai ngụm hương thơm, cũng không khách khí. Đối với người khác nói: “Đi lấy bát đũa đến, tự mình gắp đi ăn đi.”
Đám người vừa được lệnh, lập tức đều vọt vào bếp lấy ra bát đũa của mình. Sau đó chen đến trước bàn, mỗi người gắp hai miếng rồi lui về một bên, cách xa hai người Nghiêm Phương Vũ và Viên Thiên Hành, tìm nơi hẻo lánh yên tĩnh để ăn.
Thật ra đều trực tiếp rời khỏi gian phòng, sau đó ngồi xổm bên ngoài cửa một hàng.
“Cái cô Nghiêm đại mỹ nữ này, xem ra thật sự có ý với lão đại của chúng ta a! Sáng sớm còn mang bữa sáng đến?” Đỗ Viễn Hành cắn một miếng bánh trứng mềm thơm ngào ngạt, hạnh phúc vừa nhai vừa nói.
“Mù lòa cũng có thể nhìn ra được rồi.” Lâm Vũ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play