đồ hỗn trướng! Đem chúng ta những người này xem như cái gì? Muốn giết cứ giết, giống đối với chó một dạng.
Lâm Kiều nhìn Dương Kiến Hoa, phát hiện mình hoàn toàn không có ấn tượng gì với người đàn ông này. Đã từng bị hắn làm tổn thương, tại sao mình lại không có chút cảm giác nào chứ?
Chỉ là dựa theo những gì đã xảy ra, người đàn ông này lúc trước dường như đã hại nàng vì Lâm Văn Văn, sau đó lại cứu nàng. Tiếp đó, hắn dùng ân tình cứu mạng để tiếp cận nàng, một mặt tìm cách tiếp tục quấy rối Lâm Văn Văn, một mặt lại phát hiện năng lực của nàng ngày càng mạnh mẽ. Chờ đến khi nàng xây dựng xong căn cứ, hắn lại cùng cái long gì đó đến tấn công nàng. Trực tiếp cướp đoạt căn cứ.
Thật đúng là một mũi tên trúng hai đích, ngồi mát ăn bát vàng.
Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Dương Kiến Hoa, nhưng lại mang theo vẻ lạnh lùng. Một khuôn mặt đẹp đẽ, cũng không che giấu được khí chất âm độc trên người. Nếu lại bóp cái tay hoa, phỏng chừng đều thành yêu.
Lâm Kiều lặng lẽ nghĩ, lúc trước mình sẽ không phải bị sắc đẹp của Dương Kiến Hoa mê hoặc đi?
Dương Kiến Hoa đi về phía phòng ngủ, không ngồi xuống ghế sa lon nữa. Trợ thủ của hắn lập tức đi theo, tự giác đưa kính viễn vọng cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play