Bà Lâm hỏi: “Hắn mất tích một tháng, không ngờ bây giờ lại chạy đến đây tìm chúng ta. Với bộ dạng này, chắc chắn là đã gặp chuyện không may. Ước chừng khoảng thời gian này hắn có lẽ đều lâm vào khốn cảnh.”
Lâm Phong vất vả lắm mới từ bỏ nhận thức rằng người cứu hắn là zombie, rồi tiến lại xem tình trạng của Viên Thiên Hành. Đột nhiên nói: “A, vừa rồi người kia… cái tên kia, hắn không phải có thể trị hết vết thương của ta sao? Hẳn là cũng có thể trị hết cho Viên Thiên Hành. A… Hắn đâu?”
Nói rồi, hắn quay đầu nhìn mọi người, rồi nhìn về phía vị trí của Lâm Kiều. Kết quả lại không thấy người đâu, nhìn quanh một chút. Cũng không thấy người, thế là hắn kỳ lạ kêu lên một tiếng.
Những người khác lúc này cũng kịp phản ứng, nhìn quanh một chút. Xác thực không thấy bóng dáng Lâm Kiều.
Đỗ Viễn Hành mở miệng nói: “Hắn có phải đã vào không gian của hắn rồi không? Nói đến đại đội trưởng, lúc trước hắn đối với ngươi đã làm gì, ngươi có cảm giác gì không?”
Lâm Phong mờ mịt lắc đầu, hỏi: “Hắn đã cứu ta như thế nào, chẳng lẽ các ngươi không thấy sao? Ta lúc đó đều ngất đi, ta nào biết được gì?”
Lâm Hạo lúc này nói: “Hắn đã mang ngươi vào không gian của hắn. Chúng ta cũng không biết hắn đã làm gì với ngươi. Hơn nữa, lúc hắn mang ngươi đi, cũng chưa có sự đồng ý của chúng ta. Liền lén lút trộm đi cả người ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT