“Bà ngoại.” Tiểu Đằng Đằng ngoan ngoãn mở miệng gọi một tiếng. Đồng thời cũng đang quan sát dáng vẻ Lâm mụ.
Lâm mụ vừa nghe hắn nói liền hai mắt mở to, sau đó kinh ngạc nhìn Lâm Kiều một chút. Không thể tin được lúc này đứa bé mới tròn một tháng tuổi vậy mà đã có thể nói chuyện.
“Hắn tương đối đặc thù một chút, là ta sinh.” Lâm Kiều lúc này đối với Lâm mụ giải thích, còn nói: “Ngài có thể quên, ngài trước đó là biết chuyện này. Đợi ngài nhớ tới thời điểm liền sẽ không sợ hãi.”
Lâm mụ vẫn một mặt biểu tình khiếp sợ, nghe Lâm Kiều giải thích xong liền không thể tưởng tượng nổi đánh giá Tiểu Đằng Đằng.
Trong tầm mắt của nàng, đứa nhỏ này mặc bộ đồ hài nhi màu xám trắng, không có chút màu sắc rực rỡ nào. Nhưng đôi mắt của Tiểu Đằng Đằng lại là điểm sáng duy nhất mà Lâm mụ nhìn thấy.
Đây là ánh mắt của một đứa trẻ, thuần khiết và sạch sẽ.
Lâm mụ không nhịn được mà mềm lòng, đưa tay muốn chạm vào hắn, rồi phát hiện tay mình quá bẩn, đầy bùn đất. Hơn nữa, nàng là Zombie, vạn nhất móng tay làm trầy xước da Tiểu Đằng Đằng thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT