“Tiểu Cẩm à, các con phải ăn hết chỗ này đi, không thì chờ đến khi bão tuyết, các con về căn cứ, ta có thể làm nhiều hơn mỗi ngày.”
Lâm Vận Quốc đứng bên cạnh Tô Cẩm đang chọn đồ ăn, vừa nói.
“Ông ngoại, bão tuyết chúng con cũng sẽ mỗi ngày vào không gian chơi với ông, sẽ không để ông chán đâu, ông cứ yên tâm.”
Tô Cẩm an ủi.
Trận bão tuyết đó sẽ kéo dài gần một tháng, không chỉ có bọn họ, tất cả mọi người trong căn cứ đều sẽ nhàn rỗi. Nhưng ít nhất thì người trong căn cứ sẽ không chết đói hay chết rét, còn người bên ngoài thì không chắc.
Sau khi ăn cơm trong không gian và nghỉ ngơi một lát, Tô Cẩm lại nhìn tình hình bên ngoài. Quả nhiên, lũ Zombie đã tản đi một chút, bây giờ ra ngoài cũng không quá nguy hiểm. Tuy nhiên, nàng vẫn quyết định cùng Lục Hạo ra ngoài trước để dọn dẹp một chút, dù sao hành lang nàng cũng không nhìn thấy.
Trong nhà máy, mùi hương của người sống đột ngột xuất hiện đã khiến khu xưởng vốn yên tĩnh vang lên những tiếng gào thét điếc tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT