Bên Lục Hạo thì tốt hơn, rất nhiều Zombie đều biến thành tro tàn dưới ngọn lửa dị năng của hắn.
“Bọn họ đã đánh hơn một giờ, có thể hay không mệt mỏi a?”
Dương Chính Ngạn lo lắng nói. Theo hiểu biết của bọn họ về dị năng giả trong viện nghiên cứu, tiêu hao dị năng là một việc rất mệt mỏi. Bọn họ đã từng thấy những dị năng giả đó, không quá nửa giờ dùng dị năng liên tục đã mệt mỏi rồi.
Mà mấy người này, phạm vi phóng thích dị năng đều phi thường lớn, hơn nữa còn chưa ngừng một khắc nào. Hắn thật sự lo lắng ai sẽ mệt mỏi đến suy nhược.
Tô Cẩm cũng có chút lo lắng cho Lâm Tu Viễn mấy người, liền hỏi: “Các ngươi có muốn vào trong xe nghỉ ngơi một chút không?”
Trong xe không có thời gian nghỉ ngơi, chỉ cần vài phút thôi, đã có thể nghỉ ngơi rất lâu.
Mà Lâm Tu Viễn xác thực rất mệt mỏi. Dị năng của hắn vốn là hao tổn nhanh hơn người khác, lại liên tục ngưng tụ nhiều tường băng như vậy. Cho nên sau khi cảm giác mình khó chịu, hắn cũng đồng ý đề nghị của Tô Cẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play