Tào Chính Tự đã không giận từ lúc nghe thấy bước chân của Lục Phi, nhưng nghe nàng gọi mình, lại quay đầu suy nghĩ cẩn thận, nghe xem vợ mình dỗ dành.
“Chậc, hóa ra ngươi không đói bụng à, vậy thôi đi, ta còn định lát nữa ăn xong sẽ chải lông cho ngươi, ngươi không cần thì ta về ngủ đây.”
Lục Phi nói xong cũng muốn quay người, kết quả một giây sau, đã bị kéo vào một cái ôm ấm áp mang theo hương cỏ xanh.
“Ngươi bắt nạt ta, từ khi có được ta rồi ngươi không còn trân trọng ta nữa, trước kia còn gọi ta là tiểu liếm ngọt, bây giờ vì con tiểu mập mạp kia, ngay cả ăn cơm cũng không gọi ta, ôi ôi ôi, ta phải tự đói chết để ngươi hối hận không kịp!”
Vài giọt nước mắt của Tào Chính Tự rơi trên cổ Lục Phi, bên tai là tiếng khóc thút thít của Báo Tử.
“Ngươi xác định là bị đói? Vậy sao ta thấy đồ ăn cho mèo Chiêu Tài còn nhiều thế?”
Bị Lục Phi vạch trần, Tào Chính Tự có chút chột dạ, dưới ánh mắt sáng ngời của nàng, hắn dứt khoát nhắm mắt lại biến thành Báo Tử, ngửa mặt nằm, lộ ra cái bụng để nàng chải lông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play