Đồ Trạch ôm một chồng vải mềm còn cao hơn cả cậu trở về hang, rồi cẩn thận trải ra. Trong nháy mắt, hang của cậu đã trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Chú thỏ trắng muốt cuộn tròn ngồi bệt xuống đất, đôi mắt đen láy như phủ một lớp sương mỏng.
Là một chú thỏ thời bình đến ngay cả ngỗng cũng đánh không lại, từ khi đến đây, cậu đã luôn chạy trốn, cảm thấy sống thêm một ngày đã là tốt lắm rồi. Thời gian qua, nỗi sợ hãi, bối rối và hoang mang đều đã bị áp lực sinh tồn che lấp.
Nhưng tại sao chỉ một chồng vải mềm lại khiến cậu nhớ nhà đến vậy? Nhớ đến những anh chị em ít ỏi ở nhà, nhớ đến những đứa cháu đáng yêu, nhớ đến bố mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play