Cố Vô Trác nhớ rõ, Lâm Hi Vụ thích nghe tiếng nước. Bất luận là ở Càn Nguyên môn, hay tại trấn Ngô Đồng mưa đông dằng dặc, nàng luôn nghiêng mình bên cửa sổ, lắng nghe tiếng giọt nước gõ xuống, hạt châu rơi trên mâm ngọc. Trong tiếng nước ấy, nàng dường như lạc vào những giấc mộng đẹp.
“Ta căng thẳng khi nghe tiếng nước, là vì từng gặp một bí cảnh lúc du hành. Ở đó, sông ngòi mang tà khí, cực dễ hại người, chứ không liên quan đến nước thường.” Hắn chậm rãi mở miệng, giọng trầm thấp.
Lâm Hi Vụ nghe vậy, bất giác hé môi kinh ngạc.
Thì ra là trong chuyến du hành từng gặp biến cố. Ba năm của Cố vô trác, quả thật vừa phong phú, lại vừa khiến người ta… bất an.
Nếu sớm biết tâm bệnh của hắn, nàng tuyệt đối sẽ không để hắn phải một mình căng thẳng suốt cả đêm.
Nếu cứ dây dưa vào chuyện của Cố Vô Trác thì không ổn, vậy thử dời đề tài sang bản thân nàng, liệu có thể khiến hắn đồng ý hay không?
Lâm Hi Vụ nghiêng người về phía Cố Vô Trác, cố ý khoa trương ngáp dài một cái:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT