Lâm Hi Vụ đã từ chối Cố Vô Trác rất nhiều lần.
Từ khoản bồi thường phí thuốc men ban đầu, cho đến cây trâm hoa sau cùng. Ngoại trừ mấy thứ bánh ngọt lặt vặt, tất cả lễ vật mà Cố Vô Trác đưa ra, chỉ cần có thể gọi thành tên, đều bị nàng khách sáo trả lại.
Cố Vô Trác sợ, lần này cũng sẽ như vậy, hắn lười nói nhiều, dứt khoát chọn cách mạnh tay.
“Được thôi.”
Trái với tưởng tượng của hắn, giọng thiếu nữ lại mang theo chờ mong, xen lẫn một chút lo lắng chưa tan: “Huynh thật sự không sao chứ? Bên bờ sông Minh Bàn tuy người phàm nhiều, nhưng cũng có tu sĩ sinh sống, có cần đi tìm y tu xem thử không?”
Cố Vô Trác lặng lẽ hít một hơi: “Không ngại.”
Nàng lại tiếp lời, không rõ là thật lòng hay chỉ vì thấy hắn có gì không ổn mà cố gắng an ủi như đang dỗ dành linh sủng: “Lễ vật là gì thế? Ta muốn biết quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT