Trong sân nhà họ Sở, ông Sở nhìn chậu hoa ngọc trâm cánh trắng trước mặt không thể vượt qua mùa đông, ông chống gậy, dáng lưng còng xuống, đôi mày rậm đã bạc trắng, cả người như già đi hơn chục tuổi.
"Trồng thêm mấy bụi hoa khác đi." Ông Sở cất giọng khàn khàn, người quản gia phía sau vội vàng bước lên, đỡ lấy ông chủ già, dìu ông đi qua đoạn sân này.
"Lão gia, mảnh đất đó ẩm thấp lại ít nắng, có trồng loại hoa nào cũng khó mà sống được." Quản gia liếc nhìn đám vệ sĩ xung quanh.
"Cũng phải." Ông Sở đưa mắt theo ánh nhìn của quản gia, thấy đám vệ sĩ mà cháu trai mình phái tới "bảo vệ" ông, sắc mặt không khỏi hiện rõ vẻ cay đắng.
Nhà họ Sở vốn là của ông, vậy mà lại bị chính cháu trai ép buộc giao lại quyền lực, rồi còn bị cháu trai giam lỏng. Nghe nói Sở Quân Liệt đã tiến hành cải cách mạnh tay đối với sản nghiệp nhà họ Sở, ông không cần nghĩ cũng biết bên ngoài đang chửi rủa kịch liệt đến thế nào.
"Về thôi." Ông Sở có phần mỏi mệt, chống gậy đi về phòng, quản gia vừa dìu ông đi, phía trước bỗng vang lên tiếng bước chân gấp gáp.
"Ông Sở."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT