Rất hiếm khi Tư Vân Dịch có suy nghĩ "người này chắc là hết thuốc chữa rồi".
Thế nhưng, nhìn Sở Quân Liệt trước mắt với đôi mắt ngập tràn khát vọng, suy nghĩ ấy trong đầu anh không ngừng được khắc sâu thêm lần nữa.
Thấy Tư tiên sinh bỗng im lặng, Sở Quân Liệt chớp mắt, do dự mở miệng, "Thật ra... chừa lại một chút thể lực cũng được, em có thể đi rót nước cho Tư tiên sinh."
Tư Vân Dịch khẽ mỉm cười, chậm rãi buông tay Sở Quân Liệt ra, rút điện thoại, bấm dãy số mà ngày nào anh cũng thử gọi một lần.
"Triệu chứng của em hơi nghiêm trọng, để giáo sư Bạch khám qua một chút đi."
Mắt Sở Quân Liệt hơi động, cậu biết giáo sư Bạch không có thói quen dùng di động, có khi cả mười ngày nửa tháng mới mở máy một lần.
Nghe tiếng nhạc chờ vang lên trong điện thoại của Tư tiên sinh, Sở Quân Liệt giơ tay ôm eo người trước mặt, rúc vào cọ cọ, hôn khẽ lên vành tai bên kia của Tư tiên sinh, diễn ra dáng vẻ như triệu chứng sắp tái phát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT