Xong đời rồi.
Sở Quân Liệt cúi đầu nhìn hơi nước bốc lên từ ly nước, khuôn mặt vẫn còn hơi nóng.
h*m m**n của con người thật sự là vô tận. Sở Quân Liệt từng đọc một câu chuyện thần thoại, trong lòng còn chế giễu kẻ bay về phía mặt trời để rồi đôi cánh làm bằng sáp và lông vũ tan chảy, rơi xuống biển mà chết. Giờ xem ra, cậu cũng chẳng hơn gì.
Nếu không phải Tư tiên sinh giúp cậu tỉnh táo lại, có lẽ cậu đã làm ra những chuyện hoang đường hơn nữa.
Sở Quân Liệt áy náy đóng vòi nước nóng, bưng ly nước đi về phía phòng ngủ, nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của mình, e rằng tâm trạng Tư tiên sinh lúc này chắc chắn không vui vẻ gì.
Eo và lưng Tư Vân Dịch có chút tê mỏi, anh khẽ đổi tư thế dựa vào đầu giường, giây tiếp theo đã thấy Sở Quân Liệt cúi đầu, ngoan ngoãn bưng ly nước bằng cả hai tay đưa tới.
Tư Vân Dịch không nhận ly nước, Sở Quân Liệt liền cúi đầu đứng im, thỉnh thoảng ngước mắt lén nhìn Tư tiên sinh, trong mắt tràn đầy vẻ hối lỗi và xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT