Tần Lạc liếc hắn một cái "Nói nhảm", "Em có ngốc đến mức đem chuyện này nói ra không?"
Trần Tiểu Phi vội vàng lắc đầu.
Bạch Thuật lúc này cũng bình tĩnh hơn, "Bây giờ chuyện quan trọng nhất là làm rõ không gian của lớp trưởng nhỏ lớn bao nhiêu, rốt cuộc có thể chứa được bao nhiêu đồ."
Ánh mắt Trần Tiểu Phi cũng sáng rực lên, nhìn chằm chằm Hứa Đa Đa.
Hứa Đa Đa dựa vào Tần Lạc, hơi bị ánh mắt chó thép của Trần Tiểu Phi làm cho chói mắt, nhưng cô cũng rất muốn thu vật tư, nếu không không gian để làm cảnh bày biện sao?
Cô cũng phải có chút giá trị, bọn họ mới chịu mang cô đi, chủ yếu là cô rất hiểu bọn họ, nhân phẩm tuyệt đối không có gì để nói.
Dù sao cũng là bạn học ba năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT