Ước chừng hơn mười ngày, bọn họ cuối cùng cũng tới được mục đích, lại thấy nơi này nước biển xanh biếc, cơ hồ là trong suốt, vô cùng tươi đẹp, chung quanh có bầy cá nhiều màu bơi lượn, lộ ra sinh cơ bừng bừng, đến sau khi đến nơi này, đám người Vương Trụ thăm dò vị trí, liền xác định một nơi, vỗ vỗ lưng cự kình, cự kình đó liền lặn vào trong biển sâu.
Trước đây Phương Nguyên dù sao cũng chưa tới hải vực, hiểu biết không sâu, nhất là hải vực bực này, không ngờ có thể lặn xuống sâu như vậy.
Trong cảm giác, không ngờ lặn cả nửa ngày, vẫn không nhìn thấy đáy biển, hơn nữa theo lặn xuống càng lúc càng sâu, ngay cả nước biển nhìn thì vô cùng bình thường chung quanh lúc này dường như cũng có lực lượng vô cùng, giống như tường đồng vách sắt đè ép tới, nếu không phải bọn họ đều là hạng người tu hành cao thâm, có pháp lực bảo vệ nhục thân, thật sự không biết sẽ là kết cục gì.
Một đường lặn xuống, ánh sáng càng lúc càng ít, đến về sau, cơ hồ đã vươn tay không thấy năm ngón, chỉ có thể dựa vào thần thức để nhìn vật, nhưng cứ tiếp tục lặn xuống, lại qua mấy canh giờ, chỉ cảm thấy mắt sáng rực, đáy biển không ngờ lộ ra ánh sáng nhạt.
Phương Nguyên hơi kinh ngạc, nhìn xuống phía dưới, liền thấy thì ra là không ít san hô và rong tảo sinh trưởng dưới đáy biển, vô cùng thần dị, rõ ràng không có yêu khí, nhưng lại đều tỏa ra quang mang trong suốt mà nhu hòa, thậm chí là một số cá bơi ở đây, trên người cũng phát sáng, tất cả quang mang này dung hợp lại, tuy không mãnh liệt giống như ánh nắng, nhưng cũng đủ để người ta nhìn rõ.
- Phương Nguyên sư huynh, mau nhìn mau nhìn kia.
Lạc Phi Linh sinh ra và lớn lên trên biển, thấy cảnh đẹp thế này cũng vô cùng hưng phấn, không ngừng chỉ trỏ cho Phương Nguyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT