Lần này, Long Điềm Điềm không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Ấy là điệu cười chân thật nhất của cô đó. Cái tên Ngụy Tu khốn nạn này, cậu ta vẫn mong muốn sống sót đó chứ.
Có một câu nói rất đúng - dưa hái xanh không ngọt, nhưng Long Điềm Điềm lại cảm thấy quả có bị ép ngọt hay không phải phụ thuộc vào việc nó có bị ép đến mức độ đủ hay không. Bạn xem đi, không phải là nó vẫn ngọt đó sao?
Cô buông cần cổ của Ngụy Tu ra, lui người về sau ngồi cạnh anh. Nhìn thấy rõ ràng Ngụy Tu thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô lại cố ý nói: “Thế này đã thích tôi rồi. Vậy cậu thích một người cũng dễ dàng quá rồi đấy.”
Ngụy Tu: … Tôi thích cậu tránh xa tôi ra một chút!
Hai người họ không nói gì nữa. Ngụy Tu thấy dáng vẻ của Long Điềm Điềm như vậy, biết ngay bản thân bị trêu ghẹo. Hóa ra vừa rồi cô chỉ cố ý hù dọa anh, anh tức giận y như một chú chó già sắp chết, thở gấp hồng hộc, cái lưỡi dài thè ra như thể sắp tận mạng đến nơi.
Long Điềm Điềm ngáp một cái, cô không còn tâm trạng trêu chọc anh nữa. Đêm đã rất khuya rồi, cô mệt mỏi, muốn đi ngủ.
Mà đội cứu hộ tới rất chậm. Dẫu định vị đã được gửi, về sau Long Điềm Điềm lại chuyên chú gọi điện thoại miêu tả một chút đặc điểm địa lý nơi này, cô vẫn phải đợi ước chừng một tiếng sau, đám người gọi là nhân viên cứu hộ chuyên nghiệp cuối cùng cũng tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play