Trên đường từ Hiệp hội kêu gọi đầu tư trở về công ty, cả người Cố Hiểu Thần càng thêm trầm lặng.
"Sao vậy? Hạ tổng không có ở công ty, cô khó chịu như vậy à? Cứ cho là cô có khó chịu đi chăng nữa cũng không cần bày ra bộ mặt như thế này. Hay là cô bực bội với tôi?" Lời nói châm chọc mỉa mai của Ngũ Hạo Dương vang lên bên tai Cố Hiểu Thần, cô chỉ im lặng như cũ. Còn đôi mắt của anh ta đanh lại, không nói thêm câu nào nữa.
Sau khi tan làm, Thẩm Nhược đi đến bộ phận đầu tư, muốn rủ Cố Hiểu Thần đi mua sắm.
Tuỳ tiện tìm nhà hàng rồi ăn tối luôn, nhưng sau khi hai người đi đến trung tâm thương mại gần đó. Cố Hiểu Thần tinh thần phân tâm, cả đầu đều là vấn đề kia. Anh ta tại sao lại mở miệng cầu tình giúp cô, cô nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ không ra, chỉ cảm thấy bản thân mình giống như mắc nợ anh ta vậy.
Loại cảm giác này thật không dễ chịu chút nào.
Thẩm Nhược ở trong trung tâm thương mại chọn tới chọn lui, thỉnh thoảng nói dông nói dài, nhưng một chữ Cố Hiểu Thần cũng không nghe thấy, chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu đáp lại.
"Nhanh nhìn xem, cái váy này thật đẹp." Thẩm Nhược cầm chiếc váy xoè màu xanh lên, vui vẻ thích thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play