Đối với sự lời trêu chọc của Ngôn Húc Đông, Ngũ Hạ Liên tự nhiên không thèm đếm xỉa.
"Tôi biết cậu đang trong thời gian nghỉ phép không bàn công việc, nhưng tôi vẫn muốn chen vào một câu. Tối hôm nay chúng tôi có thể ký kết hợp đồng, ngày mai về nước." Ngôn Húc Đông chậm rãi nói, nhìn thấy có người đưa một ly rượu đến, nhận lấy uống một ngụm, ngẩng đầu khen ngợi, "Y tiểu thư, một năm không gặp, tài pha chế rượu của cô ngày càng tiến bộ rồi."
"Quản lý Ngôn quá khen rồi." Y Lâm cười đáp lại, hiển nhiên cô là chuyên viên pha chế rượu.
" Cảm ơn. "Cố Hiểu Thần cũng nhận lấy một ly rượu, cầm ly rượu cổ dài trên tay uống một ngụm nhỏ. Cô tuy rằng không uống rượu, nhưng cũng cảm thấy mùi vị của loại rượu này rất ngon. Không chua cay, cũng không quá kích thích, nhưng lại hơi ngọt, mang theo một chút mùi thơm phảng phất của nước trái cây. Cô không thể không tham lam, lại uống nhiều thêm một ngụm.
Ngũ Hạ Liên liếc thấy động tác nhỏ của cô, trầm giọng nói," Rượu do Y Lâm pha chế có sức ngấm về sau rất lớn, không biết uống thì uống ít một chút.”
“Vâng. "Cố Hiểu Thần không ngại ngùng, một khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Y Lâm sau khi pha cho hai người mỗi người một ly thì đi đến bên người Ngũ Hạ Liên, dịu dàng nép vào cánh tay anh, đặc biệt dễ thương. Ánh mắt của cô thỉnh thoảng liếc qua Ngôn Húc Đông, quét lên trên người của cô gái đeo mắt kính gọng đen. Giống như là bản năng của phụ nữ, lòng cảnh giác là tính trời sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play