Cố Hiểu Thần vừa định từ chối, Thẩm Nhược lại kéo cô về phía trước khẩn khoản nói, "Cảm ơn Liên thiếu gia." Thẩm Nhược mỉm cười gật đầu, liền vội vàng mở cửa sau xe, kiên quyết kéo Cố Hiểu Thần lên xe. Cố Hiểu Thần có chút không biết làm thế nào, đành phải bế tắc ngồi vào trong xe. Cô quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, mắt nhìn đâu đó không có mục tiêu.
Xe chậm rãi khởi động, một trận tĩnh lặng không có âm thanh tiếng động.
Mùi nước hoa quá nồng nặc, Cố Hiểu Thần vô thức cau mày.
Ánh mắt Thẩm Nhược đang cẩn thận liếc nhìn vị mĩ nữ tóc dài kia, không khỏi thầm thở dài. Căn bản là không thể so sánh.
"Liên, chúng ta đi đâu ăn cơm đây?" mỹ nữ mở miệng, giọng nữ nũng nịu.
"Em muốn đi đâu thì đi đó." Giọng nam của Ngũ Hạ Liên trầm thấp lần nữa vang lên, đầy từ tính.
"Vậy hôm nay chúng ta đi ăn món Ý, chính là nhà hàng lần trước đã đi." Người phụ nữ nũng nịu nói, nét cười trên khuôn mặt kia đều giống như đóa hoa đang nở rộ, để lộ hương thơm thoang thoảng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT