Phó Thập Đông dùng chiếc đũa gắp lên một miếng nhỏ nếm thử vị mặn, cuối cùng hài lòng đặt đũa xuống để xem bột lên men như thế nào.
“Chú, phần của cháu chú cứ ăn đi.” Mỗi lần trong nhà có gì ngon, chú đều nhường cho bọn họ ăn, lúc trước Phó Viện còn nhỏ không hiểu chuyện, hiện tại cô bé biết rõ, chú không phải không thích ăn mà là luyến tiếc nên mới không ăn.
Đối mặt với cô cháu gái đột nhiên hiểu chuyện như vậy, Phó Thập Đông dùng cổ tay xoa tóc của cô, an ủi nói: “Không, chú không thích ăn món này.”
“Vậy để cháu làm bánh bao cho chú.” Ở nông thôn, trẻ con bảy tám tuổi đã học được nhóm lửa nấu cơm, Phó Viện vì hoàn cảnh gia đình nên trưởng thành sớm, những việc như làm bánh bao đối với cô bé là rất bình thường.
“Để chú tự lo, cháu đi đón anh trở về đi.” Anh trở về cũng không có gặp lại Phó Niên, Mạnh Tiểu Vĩ kia còn nằm ở bệnh viện, anh cũng không lo lắng cháu mình sẽ gây rắc rối gì ở bên ngoài.
“Được, cháu đi ngay.” Phó Viện chạy lon ton ra khỏi nhà, một lúc sau liền biến mất.
Ước chừng đủ thời gian, Phó Thập Đông bắt đầu nhào bột bánh bao, anh dùng bàn tay rộng nhào cục bột trắng như tuyết, vô tình tạo nên hình ảnh tương phản trắng đen.
Vừa lúc Diệp Ngưng Dao được Phó Viện dẫn vào nhà, tình cờ được nhìn thấy vẻ ngoài hiền hòa của anh.
Trong kí ức của nguyên chủ, thời đại này hầu như việc nấu ăn đều do phụ nữ làm, đây là lần đầu tiên Diệp Ngưng Dao nhìn thấy đàn ông nấu ăn, trong mắt tràn đầy tò mò.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play