Nghĩ tới đây, Mạc Tiểu Thanh bực bội gãi gãi mái tóc ngắn của mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sớm muộn gì nhà họ Mạnh cũng bị sét đánh.”
“Để tôi giúp cô chuyển đồ đi, mấy thứ này một mình cô chuyển không được.”
“Được, giúp tôi lấy con thỏ cùng túi hành lý này, tôi tới ôm đệm chăn.” Diệp Ngưng Dao cũng không khách khí, đưa túi hành lý trong tay mình cho cô ấy, sau đó cúi người bắt đầu thu dọn đệm chăn.
Không đến mười phút, hai người thu dọn đồ đạc, mang theo hành lý, Diệp Ngưng Dao không chút do dự rời khỏi khu thanh niên trí thức.
Vốn dĩ còn muốn hù dọa cái cô Lưu Mỹ Ngọc kia một chút, nhưng mà đến trước khi rời đi, cô ta cũng chưa dám xuất hiện trước mặt bọn họ.
Phía đông của thôn vốn không có nhiều dân cư, đại đội sắp xếp cho cô một ngôi nhà nhỏ bằng đất ở cạnh nhà Phó Thập Đông.
Ở trong sách, mặc dù nguyên chủ ban đầu cũng được bố trí ở cuối thôn phía Đông, nhưng cô lại không phải hàng xóm của Phó Thập Đông.
Nghĩ đến việc sớm trở thành hàng xóm của người đàn ông kia, trong lòng Diệp Ngưng Dao không khỏi kích động, tương lai còn dài, cô ở gần anh như vậy, chuyện nảy sinh tình cảm với anh hẳn là không xa nữa?
“Nơi này cũng thảm thật đấy? Mạnh Nghênh Võ đúng là độc ác!” Mạc Tiểu Thanh nhìn căn nhà đất nhỏ trước mắt, trong lòng phát lạnh, đây mà là nơi ở của người sao? Còn không bằng chuồng lợn trong thôn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play