Diệp Ngưng Dao vội vàng ấn tay anh xuống, chán nản nói: “Em thực sự không muốn ăn nó! Làm ơn, em sẽ không ăn!”
“Trứng gà rất bổ dưỡng, sao em lại không ăn?” Phó Thập Đông không rõ nội tình, nhìn thấy vẻ mặt chán ghét của vợ, vẫn dừng động tác trên tay lại.
“Từ khi mang thai, mỗi ngày em đều ăn sáu quả trứng gà, em thật sự không muốn ăn nữa.” Diệp Ngưng Dao mím môi, nghĩ tới những gì trải qua một tháng này, trước mặt người đàn ông của mình đột nhiên cảm thấy có chút ủy khuất.
Thấy cô sắp khóc, Phó Thập Đông vội vàng đặt quả trứng xuống, v.uốt ve mặt cô, ôn nhu dỗ dành: “Được rồi, chúng ta không ăn nữa, ngoan nào, em đừng khóc.”
Giờ phút này, cô có rất nhiều điều muốn nói, vì vậy cô sụt sịt, dùng giọng điệu bất đắc dĩ nói: “Bác sĩ nói con của chúng ta rất yếu, mấy ngày trước thiếu chút nữa đã sảy thai, mỗi ngày em đều mong anh trở về, nhưng lại mãi không thấy anh quay lại.”
Có thể là bởi vì mang thai, tâm tình của Diệp Ngưng Dao càng ngày càng mẫn cảm, giống như bây giờ cô không muốn khóc, nhưng nước mắt lại không ngừng rơi xuống.
Phó Thập Đông nhìn đôi mắt đẫm lệ của cô mà tim đau đớn co rút theo, anh không ngờ trong lúc bản thân vắng nhà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, trong lòng anh tràn ngập cảm giác tội lỗi và tự trách, anh cúi xuống ôm cô vào lòng nói: “Vợ ơi, thực sự xin lỗi em, đều là tại anh không chăm sóc tốt cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT