Bóng người chậm rãi biến thành những điểm đen nhỏ, Diệp Ngưng Dao cụp mắt xuống, có chút muốn khóc.
Trang Tú Chi biết tâm trạng của cô không tốt, vội vàng đi tới vỗ vỗ bả vai cô an ủi: “Chúng ta trở về đi, Đông Tử rất nhanh sẽ trở về.”
Diệp Ngưng Dao hít một hơi thật sâu, tùy ý để Trang Tú Chi và những đứa trẻ dẫn cô về nhà.
Ở một bên khác, Phó Thập Đông đến huyện thành, nghỉ ngơi mười phút trước rồi lên xe và chuẩn bị rời đi.
Không giống như các thế hệ sau có giám sát và chạy đường dài tốc độ cao không nguy hiểm, những người lái xe già như bọn họ trong thời đại ngày nay sẽ luôn mang theo gậy gộc và những thứ tương tự trên xe, chỉ vì khi đi qua một số nơi hẻo lánh bọn họ thường xuyên gặp cướp đường.
Đó cũng là lý do tại sao bọn họ cảm thấy Phó Thập Đông là ứng cử viên phù hợp.
Nhìn thấy Phó Thập Đông bưng hai túi đồ lên xe, anh Lưu tài xế không nhịn được mà bật cười một tiếng: “Vợ của anh thật biết cách yêu thương người khác, sao lại mang nhiều đồ như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT