Là một nhân viên của Ủy ban Cách mạng thành phố, Phó Giám đốc Phùng đã xem xét tất cả những điều này, nói với hai người bọn họ: “Đi với tôi, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng xem ai đúng ai sai.”
“Giám đốc Phùng, cô ấy oan uổng cho tôi!” Mạnh Nghênh Võ còn muốn biện hộ cho bản thân vài câu, hắn ta biết nếu thật sự đi cùng thì hắn ta sẽ gặp xui xẻo.
Thấy hắn ta còn đang hấp hối giãy giụa, Lưu Vĩnh Xuân hung hăng trừng mắt nhìn hắn ta: “Anh có chuyện gì nói với Ủy ban Cách mạng, anh không cảm thấy xấu hổ hay sao? Anh đã hoàn toàn khiến làng mất mặt!”
Mạnh Nghênh Võ nắm chặt tay, sững sờ không nói nên lời.
Ngay khi hắn ta chuẩn bị rời đi cùng với mấy người Lưu Vĩnh Xuân như thể cam chịu số phận của bản thân, Trần Ngọc Như im lặng nãy giờ lại đột nhiên nói: “Bí thư Đảng ủy, tôi sẽ đi cùng mọi người đến Ủy ban Cách mạng.”
Mạnh Nghênh Võ quay đầu, nghi hoặc nhìn về phía cô ấy: “Cô đi làm gì?”
“Tôi là vợ của anh, tôi có quyền biết sự thật.” Trần Ngọc Như nín thở và nhìn vào mắt hắn ta không hề sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play