Ra ngoài gặp ôn thần, Uông Đại Thuận bất giác nuốt nước miếng, hai chân run rẩy: “Không, không có ai cả.”
Diệp Ngưng Dao nhìn củi trên vai hắn ta, mặt mày hớn hở đi tới: “Đây không phải là đồng chí Uông sao? Ra ngoài chặt củi à?”
Nói xong cô giơ tay lên sờ lên cành cây thông vừa bị người chém xuống, hai giây sau buông tay xuống.
Uông Đại Thuận như bị đóng băng, hoảng sợ nhìn cô, không dám nhúc nhích.
Có lẽ lần trước chịu kí.ch thích quá lớn, hắn bỗng nhiên cảm thấy đau trứng, bất giác kẹp chặt đ*ng q**n, thái độ cúi thấp đầu khúm núm với cô.
“Cô Diệp…thanh niên tri thức Diệp, cô hỏi tôi có chuyện gì không?”
“Chúng ta đi thôi.” Nhìn thấy vợ cười với tên đàn ông khác, nét ghen tuông của Phó Thập Đông dâng lên trào trào, cho dù biết đó chỉ là nụ cười giả, nhưng cũng rất chướng mắt. Anh kéo tay Diệp Ngưng Dao lên, dùng thân thể ngăn cách hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play